Một vài suy nghĩ vẩn vơ khi đang trên máy chạy bộ!

Sáng nay Linh thức dậy sớm 30 phút trước khi chuông báo thức reo. Vì Tết sắp đến, Linh nghĩ mình sẽ bắt đầu một năm mới với một thói quen lành mạnh - một bài tập chạy bộ vui vẻ. Linh biết một vài bạn xem chạy bộ như một việc hơi phiền cần thiết để duy trì sức khỏe. Nhưng với Linh, Linh thực sự yêu thích việc chạy. Cảm giác tim đập thình thịch, chân và tay chuyển động đồng bộ, hít sâu bằng mũi, thở nhanh bằng miệng, âm nhạc văng vẳng bên tai - mỗi giây đều phấn khởi và tích cực mang lại cho Linh niềm vui.

Tư duy chuyển động về phía trước

Tư duy chuyển động về phía trước

Khi Linh đang tận hưởng 15 phút trên máy chạy bộ, Linh chợt nghĩ về buổi phỏng vấn gần đây với bạn Chi Nguyễn (The Present Writer), lúc bạn ấy nói rằng, chúng ta nên tận hưởng việc tiến về phía trước. Hãy tận hưởng sự chuyển động, vì chính nó chứ không phải vì đích đến. Trong giây phút đó, Linh mới thật sự hiểu. Cuối cùng Linh đã nhận ra câu nói này, bằng cả trái tim chứ không chỉ đơn giản là tư duy theo lý trí. Bởi vì khi bạn chạy bộ trên máy… sẽ không có đích đến - Linh sẽ không chạy đến một nơi nào cả! Đối với một số người, đó là lý do tại sao chạy bộ trên máy là vô lý và lãng phí thời gian. Và Linh hiểu quan điểm của họ. Linh không bao giờ có thể giải thích đầy đủ lý do tại sao Linh thích chạy bộ trên máy, Linh chỉ chạy và đơn giản là thích chuyển động của việc chạy, là tiến về phía trước.

Hành động tiến về phía trước

Hành động tiến về phía trước

Và đối với Linh, điều này thể hiện rõ nhất trong cuộc sống cũng như trong sự nghiệp của mình qua mong muốn được làm việc liên tục và được thăng tiến. Khi Linh còn trẻ, mỗi ngày là một bước đệm. Mỗi một đêm muộn, mỗi một dự án làm thêm, là một bước đệm giúp Linh tiến gần hơn đến việc thăng tiến. Qua đó, biến Linh thành một “người thành công”. Suy nghĩ này một lần nữa làm Linh nhớ đến cuộc trò chuyện với anh Calvin Lam. Anh ấy là người Linh ngưỡng mộ và thường hỏi xin lời khuyên, giống như một người anh lớn vậy. Và anh ấy từng nói với Linh rằng, khi anh 23 tuổi, anh quyết định sẽ không làm việc cho một tổ chức nào nữa. Thế là anh nghỉ việc. Và anh ấy đã mất 3 năm để tìm thấy bước tiếp theo trong sự nghiệp của mình. 3 năm! Đối với Linh, đó sẽ là 3 cuộc đời - Linh không bao giờ có thể tưởng tượng được 3 năm mà không có những bước tiến trong sự nghiệp của mình.

Nhưng khi đôi chân của Linh tiếp tục chuyển động theo nhịp trái-phải, trái-phải, Linh nhận ra - không phải là vì đích đến! Linh không chạy đến đâu trên chiếc máy chạy bộ, nhưng Linh cảm thấy như mình đang đi đến khắp mọi nơi trên chiếc máy này. Anh Calvin đã dành 3 năm tiến lên phía trước để tìm lại chính mình, để tìm ra một chiếc máy chạy bộ sẽ thực sự mang lại cho anh niềm vui mỗi ngày. Anh ấy đã tiếp tục xây dựng một trong những công ty phân phối sản phẩm công nghệ lớn nhất ở Mỹ. Đôi khi, chuyển động về phía trước không cần phải được đo lường bằng các gạch đầu dòng trên LinkedIn. Đôi khi, bạn chỉ cần tin tưởng rằng con người bên trong mình đang tiến về phía trước.

Bản năng tiến tới

Bản năng tiến tới

Linh đã chạy được 10 phút. Chỉ còn 5 phút nữa thôi - để Linh có mặt ở nhà trước khi hai bé thức dậy. Điều này làm Linh nghĩ đến bà nhỏ thứ hai. Bé năm nay 3 tuổi, và trong năm vừa rồi, bé bị bệnh tay-chân-miệng 2 lần. Đó là một căn bệnh khá nhẹ lây truyền qua tiếp xúc - khi các bé chạm vào nhau, hay là khi chúng chạm vào cùng một đồ chơi. Linh gọi đùa đó là “STD” - socially transmitted disease, tạm dịch là bệnh lây truyền khi tiếp xúc xã hội. :D

Đứa nhỏ này thực sự rất đúng với định nghĩa của tiến về phía trước. Không hề sợ hãi - bạn ấy luôn bước vào mọi căn phòng trước tiên, với nụ cười thật tươi. Chỉ bắt đầu với câu hỏi nhỏ "Bạn tên gì?", và ngay lập tức, mọi người sẽ trở thành “bạn của con”. Nhìn bé, Linh như nhìn thấy bản năng vận động của con người. Đứa nhỏ này thường chạy đủ xa về phía trước để đảm bảo rằng cả nhà không thể bắt kịp nó, sau đó con bé sẽ dừng lại để đợi. Không có đích đến cụ thể, chỉ hướng về phía trước vì mục đích tiến tới.


Lời kết

Chúng ta bẩm sinh luôn muốn khám phá, được định sẵn để tiến về phía trước. Khi già đi, và đâm đầu vào đủ những bức tường không lường trước, chúng ta sẽ bắt đầu cảnh giác, thận trọng hơn. Và đôi khi, điều đó chuyển thành nỗi sợ hãi mà chúng ta miêu tả trên các bản thuyết trình được chuẩn bị kỹ càng với cụm từ “các quyết định được điều chỉnh theo rủi ro” - hay nói một cách đơn giản hơn là “điều đó sẽ không bao giờ hiệu quả, vì vậy đừng lãng phí thời gian của bạn”. Chúng ta cần nhắc nhở bản thân rằng, hãy nắm lấy sự không chắc chắn. Điều ta chưa biết mới thực sự là điều làm cho mỗi bước đi càng trở nên thú vị và phấn khởi.

Khi Linh nghĩ về năm sắp tới, tất nhiên Linh sẽ đặt mục tiêu - phải có đích đến! Nhưng một trong những mục tiêu mới sẽ là tận hưởng mỗi ngày - hoặc có thể là “tỷ lệ chuyển đổi hạnh phúc” là 90% :)

Đồng hồ bấm giờ đưa Linh ra khỏi giấc mộng đẹp - 15 phút dành cho Linh đã hết. Khi Linh đi bộ về nhà, cơ thể mình cảm thấy tràn đầy năng lượng và sẵn sàng cho sự hối hả và nhộn nhịp trong ngày. Chuyển động về phía trước - một chân đi trước chân kia - chỉ cần tận hưởng mọi thứ, đơn giản là vì ta đang làm nó.

✨ Chúc mừng năm mới! ✨