Xem đầy đủ tập 06


Câu hỏi số 6: Vậy bây giờ khi mình đã sinh xong, những nỗi đau về cơ thể mình đã vượt qua được rồi. Với Linh sau khi sinh xong, bụng mình vẫn còn lớn, giống như khi mang thai chín tháng. Nó chỉ mềm đi một tí, nhưng vẫn còn lớn. Trước khi sinh, Linh mặc đồ size S, có lúc còn XS, rất nhỏ nhắn, dễ thương. Nhưng lúc đó đã là quá khứ nhiều năm rồi. Sau khi sinh xong, Linh tăng lên size XL, mập lên cả ba, bốn size.


Có một ngày rất xấu hổ và buồn, Linh giận chồng cả ngày. Anh ấy thấy quần jean của Linh để dưới đất, tưởng là của anh ấy, anh ấy mặc vô kéo lên vừa luôn. Sau đó, anh ấy nói: "Ủa, sao quần này lạ vậy?" Anh gọi Linh vào và hỏi: "Ủa, quần này của ai?" Khi Linh nói: "Quần của em". Anh ấy cười lên và mình thấy tổn thương lắm.


Lúc đó, mình vừa mới sinh và mình cũng mất rất nhiều hoóc-môn. Mình khóc và tức giận, vì anh mặc vừa quần của mình. Vậy với Trinh, làm thế nào để mình có thể trở lại dáng đẹp?

Em chưa về dáng đâu.

Câu hỏi số 7: Trinh chưa về dáng sao?

Dạ đúng, em đánh khối nên mặt nên nhìn có vẻ thon hơn thôi. Nếu em về dáng thì em đâu có mặc quần kéo lên tới rốn. Em sẽ mặc áo crop top để thả dáng. Nhưng mà em vẫn mặc quần dài, vẫn mặc đồ che bắp tay. Có nghĩa là em vẫn chưa thật sự sẵn sàng để khoe thân hình.


Em thấy chuyện này không quan trọng lắm. Quan trọng là em đã đạt được mục tiêu đặt ra từ đầu trong kế hoạch của mình. Khi Luca vừa thôi nôi một tuổi, em đã quyết định trả lại cho bản thân cuộc sống mà em đã "vay mượn" suốt hai năm qua. Bao gồm cả sự tự tin bên trong, nhưng sự tự tin bên trong còn phải nhờ đến dáng đứng thẳng thớm và quần áo vừa vặn bên ngoài nữa.

Tủ đồ size S của em đã đợi em rất lâu rồi. Em phải tạm biệt từ size L xuống size M, và bây giờ là size S. Cảm giác khi mặc lại đồ cũ giống như mình trở lại ngôi nhà rất thoải mái sau khi đã đi một chặng đường khá xa để đi du lịch hay đi phượt - tuy rất vui nhưng dài và đầy gian khổ. Bây giờ mình trở lại ngôi nhà đó, tha hồ làm những điều mình thích. Mình có thể ưỡn lưng mà đi, tự tin trò chuyện, kết nối với mọi người. Bởi vì mình tin rằng mình đã là chính mình.


Còn lúc trước, khi mỡ tràn ra ngoài áo, bắp tay nhũn nhão, cảm giác như mình luôn luôn là một nửa của ai đó. Chẳng hạn như em ngồi cạnh chị là size S, mà em lại là size L. Trong khi ngoài kia bạn bè mình tham gia rất nhiều hoạt động thú vị, luôn tự tin với những bộ cánh đẹp. Mình không thể cứ mãi mang cái mác "mẹ bỉm sữa" để cảm thấy tội lỗi như thế này mãi được. Thế là em quyết định sẽ detox.

Detox thanh lọc cơ thể. Em nhịn ăn một tuần. Điều này em không khuyến khích mọi người làm theo, nhưng em có phương pháp rõ ràng là không ăn, nhưng vẫn nạp vitamin, khoáng chất và uống nước ép. Mọi thứ theo đúng quy trình khoa học.


Mình sẽ có thực đơn hỗ trợ, không phải tự nghĩ ra. Vì như vậy sẽ tự làm sẽ hại mình. Em uống 6 chai nước ép một ngày, và sau 7 ngày nghiêm túc với bản thân, em xuống 3kg. Đối với em, 3kg là một điều kỳ diệu.

Câu hỏi số 8: Nhưng sau đó Trinh có tăng cân lại không?

Không ạ, bởi vì em đã rút kinh nghiệm từ những lần trước. Những lần trước, sau khi mất nước và ép được số cân như mong muốn thì em lại thả lỏng bản thân. "Mình vừa mất 4kg, mình có quyền ăn nửa kg thôi". Nhưng rồi sau đó lại tăng lên 3kg trong vòng 1-2 tháng, chuyện đó rất bình thường.


Lần này, em quyết tâm không để như vậy nữa. Em đã rất khổ cực để về lại số cân mơ ước này, nên em phải khó với mình hơn. Em nhận ra một điều: Yêu thương bản thân không phải là nuông chiều. Không phải muốn ngủ giờ nào thì ngủ, chơi gì thì chơi, muốn ăn gì thì ăn. Yêu thương bản thân ở tuổi 35, như các bạn đang theo dõi series "Bố mẹ đi làm" - đó là sự bảo trì, không phải sự nuông chiều.

Đây là góc nhìn mà lâu nay chị đã cố gắng thay đổi. Nhưng khi nói chuyện với nhiều người ngoài xã hội thì họ vẫn đánh giá khác. Bởi vì trước đây, chị cũng giống như Trinh, mình đã chịu đựng và nuông chiều bản thân quá nhiều. Muốn ăn gì thì ăn, bởi vì cuộc sống mà, mình có một cuộc sống mình thích thì mình cứ ăn cho đã. Nhưng vấn đề là mình chỉ suy nghĩ về sự vui vẻ đó trong 5 phút thôi.


Mình không suy nghĩ lâu dài về việc liệu trong một năm tới mình có hạnh phúc không? Bởi vì vui vẻ và hạnh phúc là hai điều khác nhau. Hạnh phúc là điều mà ai cũng muốn đạt được và kéo dài hơn. Khi mình kỷ luật với bản thân rằng không ăn miếng bánh này dù thấy nó ngon quá vì nghĩ đến hạnh phúc lâu dài.

Ví dụ như em nhìn rất nhiều thức ăn ngon, nhưng biết rõ cái nào là xoài, xoài bao nhiêu đường, calo. Đôi khi mình nói: "Ơ, xoài nhìn ngon, cũng là trái cây mà, ăn thử miếng đi". Nhưng trái cây ngọt cũng có nhiều calo. Em nói ví dụ như cuộn chả giò hay chuối chiên. Chuối có gì đâu, chỉ có chút bột thôi. Nhưng thực ra một miếng chuối chiên to bằng một dĩa cơm tấm, khoảng 500 mấy calo. Còn cái bánh nhỏ này có cá hồi, có bơ, có xoài, thì không sao. Em nghĩ là mình sẽ phải xem xét kỹ.

Câu hỏi số 9: Mình đã cố gắng giảm cân nên phải suy nghĩ đến việc quay lại làm việc. Cho Linh hỏi, Trinh đã chờ bao nhiêu tháng để trở lại làm việc?

Chị có thể tưởng tượng là lúc em vừa sinh xong, em đã ngồi viết caption để chuẩn bị cho các nhãn hàng rồi. Em bắt đầu ghi chép và nói chuyện với trợ lý. Một hoặc hai người bên cạnh em sẽ bàn luận: "Lúc chị sinh thì cái này phải lên lúc nào? Nếu có vấn đề gì thì xử lý ra sao?" Một tuần sau sinh, em phải chụp hình cho nhãn hàng tã. Em phải bắt đầu sắp xếp lịch chụp hình. Ví dụ như em nói với trợ lý: "Chị không thích hoa trong bệnh viện, nên đừng để phấn hoa ảnh hưởng em bé. Hoa phải để ở đâu và nhãn hàng nào sẽ phù hợp với màu sắc gì?" Những chuyện đó rất đơn giản, vì em cảm thấy nó chỉ là việc sắp xếp trí lực.

Nhưng có một số công việc mình phải ở trường quay tới 8-12 tiếng. Ví dụ em vừa sinh em bé được khoảng một tháng, thì em đã đi quay một cái TVC. Em thấy bình thường, vì mình khỏe dần rồi và cũng muốn đi làm lại. Nhưng đến trường quay, em mới nhận ra không như mình nghĩ. Vì cứ mỗi 1 tiếng rưỡi, sữa lại chảy ra và ngực cứng lại. Phải đợi đến 3 tiếng mới được hút sữa ra. Nó làm mình khó chịu và ảnh hưởng tới việc tắc sữa. Rồi cột sống của mình lúc đó cũng chưa khỏe hoàn toàn mà, chỉ cần ngồi một tiếng thôi đã thấy đau rồi nên cứ phải đổi tư thế liên tục.


Nên là, mình tưởng mình có thể quay lại công việc ngay, nhưng đúng là có lý do để phụ nữ phải nghỉ 6 tháng rồi mới quay lại làm việc. Không chỉ vì họ đã mất quá nhiều sức trong việc chăm sóc một đứa nhỏ mới ra đời, mà là do bản thân họ cũng chưa kịp hồi phục. Họ cứ nghĩ rằng mình đã sẵn sàng, nhưng thật ra cơ thể chưa sẵn sàng.

Câu hỏi số 10: Đúng rồi, bộ não của mình nghĩ rằng mình làm được, nhưng cơ thể của mình chưa sẵn sàng. Trong sự nghiệp, mình có thể phải đi chậm lại vì cơ thể đang trở nên khó khăn hơn. Vậy trong những lúc đó, không biết là mình có cảm giác bị thụt lùi hay người khác đã vươn lên nhiều hơn mình?

Lúc đó chị Linh có cảm giác chị không phải là chị không?

Chắc chắn rồi. Thực ra là khoảng 4 năm sau khi sinh chị mới cảm thấy bình thường. Nhưng 4 năm sau thì lại mang thai đứa thứ hai rồi trở lại tình trạng cũ. Điều đó dẫn đến ngày hôm nay, 8 năm sau đứa đầu tiên, mình mới thấy mọi thứ gần như trở lại bình thường, khoảng 90% thôi. Nhưng bây giờ mình lại đang bước vào giai đoạn tiền mãn kinh, nên lại có thêm một thử thách nữa.


Chị nghĩ chắc chắn sau khi bé đầu tiên ra đời thì sự nghiệp của mình bị lùi lại. Chị đang khởi nghiệp, thấy các công ty khởi nghiệp khác phát triển rất mạnh mẽ nhưng mình vẫn phải cho con bú, phải đi bơm sữa. Đi sự kiện thì không có quần áo nào vừa và lúc đó chị cũng không muốn mua quần áo.


Bởi vì khi mình mua là mình đã thừa nhận với bản thân rằng mình là size XL. Thế là mình chỉ mua đúng một chiếc quần jean và một chiếc quần thể thao. Chị đã cố gắng giảm cân nhưng phải mất ít nhất 2 năm mới xuất hiện trở lại xã hội. Sau đó, mới từ từ giảm dần.

Em nghĩ em cũng không nằm ngoài bản đồ đó đâu. Em quen thuộc với những hình ảnh hay những bài đăng trên mạng xã hội về sự chỉn chu. Ví dụ như dáng đồng hồ nên phải thắt eo để đi dẫn sự kiện. Hay đi thực hiện các chương trình giải trí cho giới trẻ, nhất là những chương trình em làm, thường gắn với rất nhiều hình ảnh của gen Z. Không cần phải là 35 tuổi, nhưng ít nhất cũng phải trông không giống như bốn mươi mấy, phải rất gọn gàng, da sáng, gương mặt xinh, có eo, trắng trẻo và luôn đầy năng lượng. Nhưng không có điều nào trong đó em đạt được trong quá trình em mới sinh hết.

Với chị lúc đó, vì quá nhiều hormone nên mình không suy nghĩ được. Mình cứ nhìn những người khác và nghĩ, "Tại sao mình là người duy nhất không thể giảm cân?" Nhưng nhiều năm sau, khi tỉnh táo lại, mình mới biết đó là chuyện bình thường. Đó là một điều đau lòng mà có thể các bà mẹ lần đầu đều trải qua. Hy vọng khi xem show này và nghe Trinh chia sẻ, mọi người sẽ biết rằng điều đó là bình thường. Dù là người đẹp hay ai khác thì cũng sẽ gặp những vấn đề đó. Tất cả mọi người đều sẽ gặp phải và chúng ta cần thời gian để dần dần trở lại. Đây không phải là "bình thường mới" mà là “bình thường cũ”.


Cảm ơn New World Saigon Hotel đã tài trợ địa điểm quay cho chương trình.

Cảm ơn New World Saigon Hotel đã tài trợ địa điểm quay cho chương trình.

Xem CÁC BLOG CỦA TẬP 06

Xem CÁC BLOG CỦA TẬP 06


ĐỌC THÊM

Về các khách mời khác trong chương trình tại đây
Sẽ Không Tìm Được Những Điểm Tốt Đẹp Nếu Không Có Biến Cố Xảy Ra
Điều Gì Sẽ Là Nền Tảng Gắn Kết Khi Bạn Yêu Một Người Hoàn Toàn Khác Biệt Với Mình?
Liệu Có Một Thời Điểm Đúng Cho Quyết Định Kết Hôn Và Sinh Con Không?